Sự thật là người ta làm tôi cáu thêm nếu họ bảo tôi hãy “thư giãn đi”. Vì chính họ vẫn còn là một cục căng thẳng di động. Vì họ không chỉ ra được cách làm sao để thư giãn. Hiếm lúc nào họ cho phép bản thân thư giãn hoàn toàn.
Lo âu căng thẳng giống như đóng tiền nhà hai lần. Tôi chịu đựng gấp đôi mức độ khổ sở của cùng một biến cố. Trông đợi một sự kiện gì đó xảy ra còn tệ gấp mười lần so với thực tế khi nó xảy ra.
Hiểu được sự vô lý của nó, tôi vẫn lo âu như thường.
Cùng với quá trình khởi nghiệp, chúng tôi đã học được cách bất di bất dịch và cứ là chính mình trong tâm bão khi cơn bão đang xoay chuyển thế bên giới bên ngoài.
Ở Smooth, chúng tôi đặt sức khoẻ tinh thần + cảm xúc của phụ nữ làm ưu tiên số một. Không gì làm chúng tôi vui hơn là được nói về những cách để phụ nữ tìm thấy bình yên, hạnh phúc.
Mặc dù chúng tôi đồ rằng tất cả mọi người đều sẽ chỉ được lợi nếu biết cách thư giãn.
Vài ngày trước, tôi bừng tỉnh trước một khám phá:
Tôi có thể thư giãn vô điều kiện
Thư giãn là bản chất của tôi. Tôi đã biết trạng thái này từ trước khi có nhận thức. Lớn lên, có thêm nhận thức, tôi hấp thụ thêm các lớp căng thẳng. Cơ thể như bộ nhớ vật lý ghi lại những chấn thương cảm xúc, tinh thần theo thời gian. Phản ứng của tôi với chúng cũng được ghi lại vào mỗi lớp vỏ mỗi ngày một tích tụ thêm.
Thư giãn là vặn ngược vòng lặp và thả ra dần các layer căng thẳng. Hành trình này có đích đến là chính tôi. Nó đi vào bên trong, nó không có đích đến, nó không phải một cuộc đua.
Tôi không cần phải thư giãn để làm việc hiệu suất hơn.
Tôi không cần phải thư giãn để trở thành người tốt hơn.
Tôi không cần phải thư giãn để “kiểm soát” cảm xúc. Không có gì cần kiểm soát.
Tôi có thể cứ thế thả rơi mọi gánh nặng chỉ vì tôi thấy nặng.
Tôi đang làm điều này duy nhất vì tôi khao khát sự nhẹ nhõm đó, và tôi biết tâm hồn tôi có sẵn hạt mầm của sự tĩnh lặng. Thật lãng phí một cuộc đời nếu tôi không đạt tới cực điểm những hạt mầm mà tôi có.
Thư giãn là khả năng tái nạp năng lượng bất cứ khi nào cần
Cứ ngồi xuống và gặp Chân Ngã / Chúa / Suối Nguồn của bạn bất cứ khi nào bạn có thời gian. Chỉ cần một khoảnh khắc được tưới tắm bởi suối nguồn, bạn sẽ lại tràn đầy sức sống.
Chỉ cần bạn bật lên sự nhận thức, bạn sẽ nhận ra “Bạn” vẫn ở đó bấy lâu nay.
Nhưng nhận thức khác với tập trung.
Tập trung nghĩa là loại trừ tất cả mọi thứ khác ngoại trừ đối tượng tập trung. Tập trung là co hẹp, giới hạn. Giờ phút bạn tập trung vào thứ này, bạn không thể tập trung vào thứ gì khác. Tập trung đốt cháy năng lượng.
Nhận thức không có đối tượng, không có chủ thể. Nhận thức là ý thức về tất cả mọi thứ đang xảy ra ở mọi nơi cùng một lúc. Nhận thức là hư không, nó ngày càng giãn nở ra. Nhận thức thuần tuý trong thiền giúp bạn nghỉ ngơi.
Cứ ngồi xuống và không làm gì cả, và để suối nguồn tràn đầy bên trong, bên ngoài, bên trên, bên dưới của bạn. Thả lỏng sự nhận thức và để tất cả đổ ập vào, lấp đầy khoảng không, xoá đi ranh giới giữa trong và ngoài.
Bạn muốn động lực? Một lời chỉ dẫn? Tình yêu tuyệt đối? Sự lắng nghe? Lòng dũng cảm? Một chút bình yên? Cảm giác sung túc, thịnh vượng và an toàn?
Tất cả đã có sẵn bên trong bạn – đừng chết khát khi trong bạn là suối nguồn.
Hãy bắt đầu thả lỏng từ chu vi
Trước hết, buông từ những vấn đề nằm ngoài tầm kiểm soát. Rồi đến những vấn đề trong tầm kiểm soát.
Rồi buông đến khái niệm thời gian. Toàn bộ quá khứ của tôi là giả tưởng. Toàn bộ tương lai cũng chỉ là lo âu. Quá khứ, hiện tại và tương lai, chúng đang xảy ra cùng một lúc, được kiến tạo nên ngay khoảnh khắc này. Tất cả trong đầu tôi.
Rồi buông đến tâm phân biệt tốt xấu, sướng khổ, yêu ghét. Buông đến tâm nhị nguyên phân cực.
Rồi buông đến cả khái niệm có một chủ thể có tâm nhị nguyên. Không có chủ thể nào phân biệt với hiện tượng.
Nếu tôi cứ liên tục hỏi: “Tôi ở đâu?” và tìm kiếm bên trong, một giây phút tôi bỗng nhận ra, nó chẳng ở đâu cả, nó chẳng ở đâu để mà tìm kiếm. Nó không tồn tại.
Tôi cứ để câu hỏi này vương vấn mãi suốt session thiền và đốt cháy tôi. Tôi không nhảy ngay đến kết luận.
Rồi một khoảnh khắc đến, khi mà ngay cả câu hỏi tôi cũng không đặt ra được nữa, tôi đã đi đến tâm.
Và mọi thứ đột nhiên tĩnh lặng.
Thư giãn là đi theo niềm vui + trực giác
Chúng ta ở trên trái đất này vài thập kỷ, rồi trở lại nơi mà ta đã ở trước khi sinh ra. Bạn và tôi có rất, rất ít thời gian để sống. Nên hãy chỉ đi theo những gì làm tâm hồn bạn bừng sáng.
Hãy bộc lộ bản thân ngay lúc này, bằng bất cứ ngôn ngữ nào bạn muốn. Expression là đối lập của depression. Đừng để tâm trí can dự vào sự bộc lộ bản thân.
Hãy viết, vẽ, tạo ra những tạo vật bằng đôi bàn tay, hát, nhảy múa, di chuyển cơ thể bạn, hú hét, journal, làm thủ công, làm phim, code.
Hãy thư giãn trong cách bạn đi, đứng, ngồi, nhìn, thở, chạm vào thế giới. Bạn bộc lộ bản thân bạn qua mọi hành động thường ngày, dù bạn có nhận thức điều đó hay không.
Có bao giờ bạn thấy bạn có bao nhiêu tiềm năng để bộc lộ nhưng kỹ năng của bạn chưa đủ để giải phóng ra những gì sâu kín nhất? Đó là cảm giác bất lực nhất trên đời và có thể làm một người phát điên.
Nhưng bạn sẽ làm tốt hơn mỗi ngày. Bạn sẽ tìm ra style của bạn nếu bạn cứ không ngừng bộc lộ. Bạn không thể ngừng thể hiện style của riêng bạn cho dù bạn có chọn làm gì.
Hãy lắng nghe trực giác bảo bạn cái gì làm bạn thấy vui. Đó là tiếng nói từ tận đáy lòng rằng điều này làm tôi thấy mình đang sống.
Mỗi ngày mới bắt đầu, bạn đều có lựa chọn. Hãy luôn luôn chọn đi theo tiếng nói ấy. Hãy chọn niềm vui mỗi ngày.
Thư giãn là tiến tới phía trước mà không bao giờ burnout
Hãy gom lại những mảnh vỡ trong bạn. Đừng hành động khi có bất kỳ khía cạnh nào trong bạn còn đang xung đột với những khía cạnh khác.
Có thể bạn biết ai đó có hiệu suất cực kỳ cao trong công việc. Đừng ghen tị những người đó. Chắc chắn họ đang nghiền nát một phần tâm hồn họ để có thể hiệu suất như thế. Càng làm việc, họ càng burnout.
Nếu bạn ngồi xuống làm việc và có một điều gì đó cứ thúc vào bụng không để bạn yên, hãy đối mặt với nó ngay lập tức. Hãy cho những khía cạnh trong bạn nói chuyện với nhau. Hãy để chúng tự tìm ra giải pháp. Bạn có thể role play hoặc viết journal.
Việc này có thể hơi mất thời gian. Nhưng hãy tin tôi. Một khi bạn đã khiến toàn bộ bản thể của bạn thẳng hàng với nhau, bạn có thể làm một việc với 1/18 mức nỗ lực so với người khác cố gắng làm cùng việc đó.
Và bạn sẽ không bao giờ bị burnout. Bên trong bạn không có một lực cản nào làm hao mòn năng lượng. Bạn càng làm, bạn càng được tiếp thêm năng lượng.
Thư giãn là sống thuận theo tiềm năng
Sống thuận theo cơ thể trong sáng, thuần tuý của bạn là cách để luôn luôn thư giãn, kể cả khi bạn nỗ lực.
Nếu bây giờ là giai đoạn hoàng thể và tất cả những gì bạn muốn là hướng nội, cuộn tròn trên sofa với một cái chăn, một ly chocolate ấm và cuốn sách bạn yêu thích. Vậy thì hãy làm chính xác như thế và cancel mọi meeting.
Đến giai đoạn nang trứng và bạn đang bừng sáng, bạn có một kế hoạch tham vọng và không gì có thể cản bước bạn. Vậy thì hãy cưỡi ngay con sóng này và đi đến tận cùng. Đừng dừng lại cho tới khi bạn làm xong. Cảm hứng sẽ biến mất. Bạn cần hành động ngay lập tức. Sản phẩm được tạo ra trong cơn cảm hứng có chất lượng độc đáo vượt trội so với sản phẩm tầm thường và khán giả của bạn có thể cảm nhận điều đó.
Cứ vô lý, cứ ích kỷ, cứ điên.
Đừng để ai gaslight khiến bạn phớt lờ đi biển khơi đang cuồn cuộn trong bạn.
Đừng sống bất hạnh giống số đông. Đừng sống một cuộc đời tầm thường vì xã hội có chế độ mặc định như thế. Luật lệ và kỳ vọng vào những điều “bình thường” là để tạo ra những hành vi trung bình.
Nhưng bạn không trung bình.
Không ai có thể cạnh tranh với bạn khi bạn làm theo bản năng. Đây là cách duy nhất để trở thành số một trong bất kỳ điều gì bạn chọn làm.
Thư giãn là cho phép lòng tin tuyệt đối
Buông rơi tất cả mọi cơ chế phòng vệ. Trở nên dễ tổn thương. Thấm hút như một miếng bọt biển. Uống trọn ly rượu cuộc sống ban cho. Bộc lộ bản thân nhiều hơn mức thoải mái.
Lòng tin tuyệt đối vào cuộc sống là một sự tin tưởng không thể lung lay. Vì nó không có điều kiện. Bạn không cần tiền, tình yêu, thành công, hạnh phúc, hay bất cứ điều kiện gì để trở nên vững chãi. Bạn vốn đã vững chãi.
Cuộc sống là hoa hồng, nhưng cuộc sống cũng là những cái gai. Bạn không cần phải ngây thơ để tin tưởng. Thực tế, lòng tin trong sáng nhất là lòng tin đến từ những nghi ngờ cháy bỏng. Bạn cần nhận thức được tính toàn thiện của cuộc sống để bắt đầu cấy hạt mầm của lòng tin. Nếu bạn yêu hoa hồng, bạn sẽ yêu cả những cái gai.
Nhưng lòng tin cũng có thể là một cái bẫy. Bạn đang bỏ chạy khỏi nỗi sợ, nỗi bất an và sự tự ti. Nếu bạn đang bỏ chạy khỏi điều gì đó, lòng tin của bạn là tương đối, nó có điều kiện.
Cùng một vector hành động hoàn toàn có thể có những động lực khác nhau, dẫn đến những kết quả trái ngược nhau. Ví dụ: bạn cố gắng đi gym vì bạn tự ti với cơ thể hiện tại, sẽ chỉ khiến bạn có rất ít tiến bộ so với việc tập luyện hướng tới sức khoẻ và niềm vui thuần tuý.
Hãy đơn giản hướng về phía lòng tin không cần bất kỳ điều kiện hay đối tượng nào. Bạn sẽ chuyển hoá chất lượng mọi hành động của bạn.
Thư giãn là cứ ăn mừng bất kể có chuyện gì xảy ra
Bạn chưa hề đòi hỏi nhưng đã được trao cho nhận thức có tiềm năng hạnh phúc vô điều kiện.
Bạn chưa hề yêu cầu nhưng thế giới đã dâng cho bạn mọi thứ bạn có thể tưởng tượng. Bạn có trong tay một vũ trụ vô tận làm cục đất nặn.
Nếu bạn ra quyết định, cuộc sống của bạn sẽ trở thành một dịp lễ hội. Toàn bộ sự tồn tại là cuộc ăn mừng hân hoan.
Có lẽ tạo hoá không muốn chúng ta giữ thái độ quá nghiêm trọng.
Bạn đã từng nhìn thấy một bông hoa căng thẳng, một con chim vẻ mặt nghiêm trọng, hay một bầu trời sao đầy cáu gắt?
Chúng đang làm việc của chúng. Chúng đang nhảy múa và ăn mừng theo cách của riêng chúng nhưng có lẽ không hề nhận thức được. Chúng cho tôi một cảm giác tinh tế rằng ăn mừng là cách duy nhất để sống. Hình như có nụ cười mỉm ở khắp đâu đây. Một trò đùa bí mật.
Khi từng giây, từng phút trôi qua bạn lấp đầy bằng tiếng cười bí mật đó, bạn sẽ đầy ứ niềm vui đến mức nó tràn ra khắp thế gian và toàn bộ những lo âu đã biến đi đâu mất.
Hãy cứ mê say, trọn vẹn, điên rồ, cuồng nhiệt.
Đừng bỏ phí một giây.
Leave a Reply